"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Chính Trị Và Tình Yêu

Nếu anh là một nhà chính trị,
Đôi khi,
Anh không thể nói hết những gì mình suy nghĩ,
Anh phải cẩn thận lựa lời,
Dù là quanh co, dối trá,
Để vừa lòng đám đông.
Lời anh nói có người cảm thông,
Có người bực mình phản đối.
Anh được tung hô như một anh hùng,
Hay thất thế như một tướng quân thua trận.

Nhưng nếu anh yêu em,
Anh ơi,
Như một chàng thi sĩ,
Anh sẽ thoải mái,
Viết lên bài thơ bằng bất cứ cảm nghĩ,
Từ đáy lòng mình,
Cho một người duy nhất là em.
Em sẽ lắng nghe những điều anh nói,
Có lúc tình vội vàng nông nỗi,
Có lúc tình lênh đênh,
Nhưng em vẫn hiểu và vẫn tin anh,
Em trân trọng,
Bằng tất cả tình yêu,
Với lòng ngưỡng mộ.

Và nếu một ngày anh không còn yêu em nữa,
Như chính trị gia không có lập trường,
Chạy theo lợi danh, quyền lực.
Bài thơ tình ngụy biện,
Chối bỏ một tình yêu.
Anh đổi thay một sớm một chiều,
Làm em tổn thương,
Nhưng em vẫn chịu đựng,
Em vẫn là người duy nhất,
Thương yêu và ngưỡng mộ anh,
Vì suốt đời,
Người thua trận chính là em.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(Dec.-2011)