(Tranh Van Gogh)
Les feuilles mortes.
Oh ! je voudrais tant que tu te souviennes
Des jours heureux où nous étions amis.
En ce temps-là la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle.
Tu vois, je n'ai pas oublié...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Et le vent du nord les emporte
Dans la nuit froide de l'oubli.
Tu vois, je n'ai pas oublié
La chanson que tu me chantais.
C'est une chanson qui nous ressemble.
Toi, tu m'aimais et je t'aimais
Et nous vivions tous deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Mais la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie.
Je t'aimais tant, tu étais si jolie.
Comment veux-tu que je t'oublie ?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.
Tu étais ma plus douce amie
Mais je n'ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais,
Toujours, toujours je l'entendrai!
Jacques Prévert
Jacques Prévert (1900-1977)
là một nhà thơ Pháp, kết hợp những hình ảnh lạ lùng độc đáo với tính châm biếm sinh động của giới bình dân.
Tác phẩm: Paroles, Spectacles, la Pluie et le Beau Temps, Fatras.
Ông cũng viết phân cảnh (scénariste) cho nhiều phim nổi tiếng của Pháp.
(Theo tự điển Larousse)
Lá rụng
Ôi, anh mong em nhớ lại biết chừng nào
Những ngày vui chúng ta còn là bạn.
Thuở ấy đời ta đẹp hơn,
Và nắng cháy bỏng hơn ngày hôm nay.
Lá chết rơi rụng tơi bời.
Em thấy không anh vẫn không quên.
Lá chết rơi rụng tơi bời,
Kỷ niệm tiếc thương cũng nhiều vậy thôi.
Gió bấc cuốn chúng đi
Trong đêm lạnh lùng quên lãng.
Em thấy không, anh vẫn không quên
Bài ca em hát cho anh nghe.
Bài ca tựa như chúng ta.
Em, em yêu anh và anh yêu em
Và hai chúng ta cùng chung sống,
Em, kẻ yêu anh, và anh kẻ yêu em.
Nhưng cuộc đời ngăn cách kẻ yêu nhau
Thật nhẹ nhàng, không tiếng động,
Và biển xoá đi những vết chân trên cát
Đôi tình nhân phân ly.
Lá chết rơi rụng tơi bời,
Kỷ niệm tiếc thương cũng nhiều vậy thôi.
Nhưng tình anh lặng câm và chung thuỷ
Vẫn mỉm cười và tri ân trước cuộc đời.
Thuở ấy anh quá yêu em, nàng đẹp biết bao,
Hãy nói anh nghe làm sao anh quên được?
Thuở ấy đời ta đẹp hơn biết bao,
Và nắng cháy bỏng hơn ngày hôm nay.
Ngày đó em người bạn dịu dàng nhất
Nhưng anh chỉ còn hối tiếc,
Và bài hát mà em vẫn hát,
Mãi mãi, mãi mãi anh vẫn còn nghe...
Les feuilles mortes (1945):
Nhạc của nhạc sĩ Pháp gốc Hungary Joseph Kosma,
lời cho bài hát của thi sĩ Pháp Jacques Prévert.
Ở Mỹ , bài này nổi tiếng với tựa đề "The Autumn Leaves",
lời tiếng Anh của Johnny Mercer, do Nat King Cole hát.
Các bạn có thể nghe Yves Montand hát ở đây:
https://www.youtube.com/watch?v=Xo1C6E7jbPw
Nghe Nat King Cole:
https://www.youtube.com/watch?v=ZEMCeymW1Ow
J. B. Ho (tạm) dịch
Mùa thu 2014