"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

15ahvhien --- mx1

Mùa xuân trên bờ Sông Potomac

 

Những dòng sông Việt nam:

Sông Hương của anh, hiền hoà, trầm lặng,

Lững lờ, thơ mộng bên Thiên Mụ chiều nao.

Con sông của em, sông Sàigòn

Ồn ào, náo nhiệt, vui biết bao,

Nơi Bến Cảng dạt dào,

Hai đứa ôm con trong đêm khuya

Ngồi nghe sóng vỗ,

Nuôi bao ước mơ

Vượt biển, lên đường tìm tự do

Chẳng biết tận phương nào.

 

Con sông của chúng mình, ngày lao đao,

Sông Ðáp La, không cuồn cuộn, không dạt dào,

Chỉ một dòng nước nhỏ, lượn quanh co,

Êm đềm, rực rỡ,

Thỏ thẻ trong nắng chiều miền cao.

Con sông ngày mộng nhỏ, ngày xanh xao

Con sông thành phố cũ

Mang đứa con đầu lòng,

Trong giấc mộng đầu tiên.

 

"Rồi dặt diù mùa xuân theo én về,”

Mùa xuân mơ ước đó xưa có về đâu

Trên những dòng sông của quê hương.

Sông Hương, sông Sài gòn, Sông Ðáp La

Của ngày xưa, của chúng ta,

Của những năm tháng đã qua.

 

Nay ta đi qua chiếc cầu lộng lẫy, thênh thang,

Trên con sông hùng vĩ, mênh mang,

Những đại học, đền đài, tháp cao nhà thờ cổ kính,

Lòng ta thấy nao nao,

Hoa nở rộ trong mùa xuân của ta bên bờ sông Potomac,

Nhưng sao trong lòng ta

Vẫn dào dạt tiếng hò, tiếng chuông chùa, tiếng gà gáy trưa,

Trên những con sông của Sài-gòn, của Huế, của Kontum những ngày xưa.

 

Hồ Văn Hiền

Mùa Xuân 1999

 

Spring on the Potomac

 

Rivers of Vietnam;

My Perfume River, quiet, peaceful,

Romantic, flowing slowly by Thien Mu Pagoda;

Your Saigon River, tumultuous, active,

So festive;

On its wharf, late at night,

The two of us sat there,

Holding our children in our arms,

Listening to the sound of waves,

Feeding a dream of crossing the sea,

To freedom, we didn’t know where.

 

The river we shared, in our hardship days,

The Dakbla River, never turbulent, never swelling,

Only a small winding stream,

Peaceful, resplendent in the highland sunset.

The river of our small dreams, our livid days,

The river of our little town,

Where we had our first child,

Building our first dreams.

 

“Then, bustling with swallows comes spring”;

The spring of our dreams that never came before

On the rivers of our fatherland,

The Perfume River, the Saigon River, the Dapla River,

that belonged to us, to our bygone days.

 

Now I am crossing this splendid bridge,

Over this great, immense river,

Bordered by universities, towers, ancient temples;

But my heart remains perplexed.

Flowers are blooming in my spring on the Potomac,

But my mind is still overflowing with the sounds of barcarolles,

Of the pagoda’s bell, of the rooster crowing at noon

On the rivers of Saigon, of Hue, of Kontum of bygone days.

 

Hien V. Ho (September 10,2005)