"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Hóa Tên Em Vào Thơ

 

Anh ghi xuống giấy

những lời từ tháng ngày

như đã quên

thấy lại giữa những

chữ ẩn mật

khuôn mặt em mơ hồ hiện lên

buốt giá hồn anh nửa đêm

Encrypting your name with verse

I put onto paper

words from days and months

that have almost vanished

and see again among the

secret words

your face stealthily appearing

chilling my soul every night  


anh đưa vào thơ

những dấu chân tuyết

em một thời thật xa để lại

hơi lạnh còn nghiêng trên nét mực

anh run rẩy đọc

nhìn thấy em bước

giữa những chữ trên giấy

I put into poem

the footprints you left in snow

from days so far away

with cold wind shivering my ink lines

shaking I read

and see you walk

among words on paper

anh ghi lại vào chữ

những trí nhớ

từ một thời xa thật xa

nghe giữa những sợi khói mờ nhạt

vọng lời em rất buồn

có phải chúng ta đã vụng về mất nhau

 

I put into words

the memories

from days so far away

and hearing amid the fading strands of smoke

your sorrowful voices

how did we lose each other so clumsily


em sẽ đọc thấy

mùi hương ẩn trong chữ của anh

mùi hương từ trời

một thời em đã

mang vào đời anh

một ngày mưa tuyết

 

 

you will notice

the fragrance hidden in my words

the fragrance from heaven

that you once

brought into my life

in a day of snowfall


ngày chúng ta tựa vào nhau

đỡ cho nhau từng bước chân

nhiều lần chúng ta trượt

qua những hè phố đóng băng

nơi tiếng em cười rơi xuống

và rồi bay lên

thành hoa tuyết khắp trời

và từ đó

phủ mát tháng ngày của anh

 

 

the day we leaned on each other

to help passing for every step

and many times we slid and fell

along the icy sidewalks

where your laughs fell onto

and then soared back to sky

transforming into snowflakes

and since then on

cooling my days and months

 

rồi sẽ có một ngày em đọc

và thấy giữa dòng thơ

anh chép đêm nay

và sẽ nhận ra giữa những câu

quá nhiều những chữ không còn vần điệu

là những ngày còn lại của đời anh

là những ngày và đêm

đã bị xô lệch và mã hóa bằng tên em

 

you will someday read

and see beneath the poetic lines

that I write down tonight

and will notice among the clauses

so many words without rhymes

those are my remaining days in life

those are days and nights

being tilted and encrypted with your name

 

nơi một thời thật xưa

nơi đó

em đã bước vào hồn anh

và rồi bỏ đi

để lại những lối trận đồ.

 

 

once upon a time

at that place

you stepped into my soul

and then left

leaving a maze of paths.

 

Phan Tấn Hải