Chùm 9 Bài “Lục Bát Ba Câu”
MẢNH HỒN QUÊ
Bình minh nứt vỏ. ngày lên
tiếng gà thao thiết dội rền cuối thôn
tai còn đồng vọng mảnh hồn quê xưa.
LỤC LẠC THỜI GIAN
Chợt nghe lục lạc vẳng xa
thời gian – vó ngựa trườn qua mắt ngày
mộng trùng khơi nở trên tay!
BÓNG CHIỀU
một hôm tôi thấy ngày rơi
nghe hoàng hôn rớt bên đồi quạnh hiu
dang tay níu lại mảnh chiều khói sương.
THỰC HƯ
trăng treo lơ lửng ngọn tre
trời treo lơ lửng nửa hè sang thu
ta nằm say giữa thực - hư… vô bờ.
SAY
quơ tay níu cả sơn hà
rót cho đầy chén chuốt ngà ngà say
buồn vui trong cõi trần nầy, có – không?
NGHE THU
ta nghe trong giấc mộng thường
đêm im bặt
tiếng buồn vương ngô đồng
bên trời chiếc lá ngóng trông gọi mùa.
MỘT MÌNH
thu đi nhớ chiếc lá vàng
em đi nhớ dáng liễu gầy, thơ sa
đường về chỉ một bóng ta… nhớ mình.
THƯƠNG
Thương em nhặt sợi chỉ hồng
buộc vào nỗi nhớ phiêu bồng chút chơi
cớ sao lại quá ngậm ngùi!
CƯỜI… CÓ TRĂNG
Trăng về đậu ngọn tre làng
thắp vầng nhật nguyệt mênh mang cõi người
nghe trong “vô ngã”, nụ cười… có trăng.
Mộc Miên Thảo