Về Trường Xưa
Trường ơi ! Tôi về đây
Nhớ tôi không? Mà gió xuống sân đầy
Cây có hay gì mà lung linh lá
Hành lang dài như dang đôi tay…
-
Một mình ôm hết không gian xưa
Thầy, bạn bè đâu, chẳng về chia?
Chia ra trời đất cho nhỏ lại
Để bớt mênh mông một buổi chiều.
-
Trường vẫn xưa và người rất mới
Có ai nhìn tôi như khách xa
Tôi lạc vào chính nơi thân thiết nhất
Mình ngồi,mình đứng, những phôi pha
-
Xưa ngồi làm thơ trên lá
Đứng nhìn lá rơi tóc ai
Ngày ấy có người đi giữa hai tà áo
Tôi thấy thơ mình cùng, trước, sau, bay
-
Áo học trò như bông gạo trắng
Thả sân trường làm mây lung lay
Tôi đi thay đổi bao màu áo
Áo xưa mình mặc – trắng hôm nay…
Phan Thanh Cương