"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Điệp Khúc Buồn Đông

Bây giờ riêng em với nỗi buồn đông
Nghe rong rêu trên những tháng ngày
Tìm ký ức ngủ quên trên vùng biển san hô băng đảo
Tìm phận đời mong manh của những con ốc dập vùi trong cát
Ngoài kia biên vẫn những con sóng vỗ chập chùng
Vẫn mang những âm thanh huyền hoặc, khi phẳng lăng khi trầm thống
Gió vẫn ru những điệu ru buồn muôn thuở
Từ trong cõi xa xăm mênh mông nào đó
Có những tiếng khóc nỉ non rồi vỡ oà
Và riêng em còn lại với cô đơn và nỗi nhớ muộn màng
Nghĩ đến anh, trên vùng đồi hoang vu lạnh giá, cô đơn trong phiên gác chiều
Ngồi nhìn chiến tranh về
Chực chờ bom đạn đi qua
Rồi nghĩ đên thân phận của những loài hải âu ra đi đi mãi không về
Và nghe trong tim từng nhịp gỏ trống vắng buồn tênh.

Uyên Nguyên
San Diego vào đông 2007

 

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 49.5% Viet Nam
United States of America 22.9% United States of America
Italy 10.5% Italy
Germany 8.5% Germany
Canada 2.6% Canada
Australia 1.4% Australia
France 1.0% France

Total:

68

Countries