"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Khi Bàn Tay Lạnh

 

Em à

Đi em

Đàng trước có mây

Sau lưng có bão

Đã sương mù

Còn sợ chi mưa

Con đã lớn đã già hơn tuổi tác

Cháu đã khôn hơn ông ngoại ngày xưa

Trăng sắp Trung mà Thu chưa tới

Mùa vẫn hè ta lại trễ tuổi già

Em là hoa khô ta là trái héo

Chưa tàn thu chưa chịu rụng ly tan

Sương đêm đêm ướt dần dần quá khứ

Nắng ban ngày khô gần hết mai sau

Đôi khi hỏi em còn gì chưa nói?

Đuôi mắt cười chuyện cũ chưa quên

Đi đi em

sắp tháng Mười trời trong và mát

Tìm một quán nào uống ly cà phê

Đi đi em

Kẻo gió gây nhạy cảm

Vì bàn tay biết sẽ lạnh bất ngờ

Ngu Yên