"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Vòng đời

 

Hai năm trước cơn lốc đi qua,

Cây cổ thụ tróc rễ trước nhà,

Thân hùng vĩ nằm soài bãi cỏ,

Gốc gãy ngang rỗng mục chấm dứt đoạn đời gian khó.

 

Người thợ cưa Mễ ồn ào nhễ nhại,

Gỗ ẩm nồng phản phất thuở sơ khai,

Đất nước này còn vướng mùi cỏ dại,

Thủ đô trang nghiêm còn non chưa kịp cổ kính với ai.

 

Vết thương trên sân phảng phất mùi gỗ mục,

Nhánh rễ già len lỏi khóm cỏ non,

Hai năm qua cây xưa bóng cả đâu còn,

Sân rực nắng hè cỏ xanh tươi toả rộng.

 

Những dogwood tầm thường chen chỗ trống,

Lá holly gai vươn mình toả trời xanh,

Crepe myrtle thấp bé mọc nhanh,

Như tìm lại không gian rừng bằng lăng nhiệt đới.

 

Nước Mỹ thuyền nhân quê hương mới,

Tuồi trẻ xanh tươi quẳng gánh cũ nối bước mau,

Những đôi vai không còn mang nặng nỗi niềm đau,

Sống hiện tại cho những ngày vui đến.

 

J. B. Ho

Nhân nhớ lại cơn bão ngắn và đột ngột quét qua miền Đông nước Mỹ

trước ngày Quốc khánh Hoa Kỳ năm 2012.

Fourth of July 2014