"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

         

Bến Nhớ

                        1

Em có tiếc đời ta nhiều bão động,

Đằng sau lưng không nhạt nét kiêu-hùng?

Nỗi cô-đơn trong tháng ngày bận-rộn,.

Ngày lại ngày ngó xuống thấy mung-lung!

                         2

Đây chén đắng, môi sầu ta mãi nếm.

Em xót-xa  nên nước mắt lưng tròng.

Canh bạc đời một lần thôi đã kém.

Mỉm miệng cười, đứng dậy thấy tay không.

                         3

Tuổi ta tàn theo từng cơn bão lớn,

Còn lại gì sau chiến-cuộc hôm qua?

Gió Cửu-Long ru hồn trên sóng lớn,

Mai ta về mưa ngọt nước phù-sa.

                         4

Nhiều đêm say trong mơ làm lịch-sử,

Trải chiếu hồng thiên-hạ vỗ tay ca.

Ta đưa em đi thăm thành-quách cũ,

Khói hương trầm bay bổng bóng mây xa.

                         5

Những giờ làm vui buồn cùng  sách vở,

Như tuổi thơ ta mơ-ước cỏ hồng.

Ngủ giấc nồng bên đồi chiều nắng vỡ,

Thèm lại đời nhỏ dại chút thong-dong.

                         6

Mai khi chết ta xin làm bươm bướm,

Tình thiên-thu quanh-quẩn gốc mai già.

Cung miếu cũ lung-linh mầu nắng sớm,

Rặng thông chiều ngơ-ngẩn tiếng chuông xa.

 

Nguyễn Hoàng Lãng Du