"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **


  

Giòng Sông Kỷ Niệm

Giòng Trường Giang giòng sông thời tuổi nhỏ,
Con thuyền qua mắc cạn buổi trưa hè,
Người năm cũ ra đi không trở lại
Tiếng khoan hò nhịp đẩy lấy ai nghe.

Theo năm tháng ôi đá mòn nước chảy,
Đời biển dâu ký ức chẳng phai nhòa,
Nhớ những chiều thu mưa giông tháng bảy,
Trời buồn thiu sấm chớp buổi giao mùa

Nhớ những đêm trăng theo cha về ngoại,
Qua những miếu đền đổ nát hoang liêu,
Nghe tiếng đạn bom từ xa vọng lại.
Thấy thương cha đời lận đận quá nhiều,

Nhớ giếng nước thời thơ ta đã uống,
Từng lớp rêu xanh phủ đá bốn mùa
Nhớ mảnh vườn xưa nơi ta khôn lớn
Sống âm thầm không tính chuyện hơn thua.

Còn biết mấy biết bao điều để nhớ,
Vùng trời quê đẹp bởi ánh trăng đêm,
Những cô gái đùa vui về buổi tối,
Tiếng cười vang rộn rã xóm làng thêm.

Rồi lần lựa bên giòng sông nước cạn,
Lớn khôn dần theo ngày tháng binh đao.
Lớp lớp người đi sa trường lửa đạn,
Biền biệt không về lòng thấy nao nao.

Trường Giang ơi giòng sông thời tuổi nhỏ,
Hãy chờ ta ngày trở lại thăm sông,
Ta sẽ kể cuộc đời ta phiêu lãng,
Vẫn mang theo bao kỷ niệm bên lòng.

Nhớ về Bình Sa, Thăng Bình, Quảng Nam

Nguyễn Thanh Huy