Độc.
Cô độc là dấu giày người cụt chân đi dọc theo biển, chân kia không bao giờ ướt.
Cô đơn là đôi chân mép sóng, bao giờ cũng ướt, dẫu nắng mùa hè vẫn không khô.
Người ấy, trước kia, có hai chân, nay còn một.
Khi cô độc cô đơn hòa nhập, chân lúc nào cũng ướt, dù lên núi hay vào sa mạc, vì nước chính là máu, sống dưới da.
Người ấy, giờ đây, không còn chân nào, ngồi xe lăn, vợ đẩy dọc theo biển.
Trời đã vào đêm, trùng khơi âm u.
Đôi chân vợ ướt từ sáng sớm.
Ngu Yên