Tâm Sự (Riêng) Người Thơ
Xuân này thất.thập.cổ.lai
.hi hi chi chỉ mím chi miếng cười
giờ qua cầu ván đời người
hưởng nhờ bonus tuổi đời Trời cho
sáng ho tràng hạt đã ho
chiều co chuông mõ buồn so phát rẩu
tối nghe chăn nệm lầu bầu
cái thằng ni hắn sống lâu dữ Trời!
Một thương cái dáng để đời
hai thương cái tật cứ đòi làm Thơ
Mai rồi thẳng cẳng xụi lơ
người đi còn để lại Thơ nhớ người
dẫu Thơ chó dẵm gà bươi
cũng là Thơ của một người đi xa
tình cờ ai có đọc qua
ngậm ngùi nhớ Trần Huy Sao một thời
Thơ Văn nương cuộc rong chơi
Trước khi ngụp lặn tăm hơi ta bà
Thế gian vốn của người ta
lu bu chút xíu như là xủi tăm
Nghĩ chừng đó mới chằm hăm
văn(g) thơ thẩn suốt tháng năm chóng chày
bởi nay còn nán vơi đầy
mai về ghé bến xum vầy cõi xa
khi còn nương chốn ta bà
thì Thơ cứ thả cho đầy tuổi tôi
thỏa đam mê trọn cuộc đời
có Thơ vuốt mắt tiễn người đi xa
Một đời xuôi ngược phong ba
cuối cùng rồi cũng ghé qua cõi ngoài
Cũng may còn có một thời
dành riêng ra dịp gọi.mời đam mê
giựt thương giành nhớ trăm bề
áo cơm chan vói bộn bề thơ văn(g)
sáng ra trầm mặc Hiên Trăng
tối vô thầm lặng Phòng Văn níu tình
tình quê tình ái tình mình
trải ngàn dâu giạt linh đinh xứ người
Thơ ơi nghẹn đắng tiếng cười
Văn(g) ơi đau lấn nửa đời ly hương
Tới đây cuối đất cùng đường
dựng lều tranh vái tang thương quê xa
trần thân thọ địch bôn ba
giú riêng ra một quê nhà nhớ hung
trước sau rồi chẳng đặng đừng
ghé câu nương chữ níu từng đam mê
là thơ văn(g) ngoái đường về
dẫu trùng khơi vói sơn khê bạt ngàn
Chì còn lòng dạ ngấn tràn
bỏ trong Thơ buổi tan hàng cuộc chơi...
viết dưới hiên trăng 30/01/2019
Trần Huy Sao