Khúc Hát Nghìn Thu
Nương áng mây ta đi tìm người
Đã qua bao nẻo bao phương trời
Đã qua ngày tháng thời thơ dại
Chợt thấy mình trên chiếc lá rơi
oOo
Ta đi tìm ta tìm trăm năm
Lòng sông u tịch vẫn yên nằm
Con nước vẫn xuôi dòng định mệnh
Và tiếng sóng đời vẫn lặng câm
oOo
Ta đi tìm người tìm ngàn năm
Mùa lại mùa trôi qua âm thầm
Nẽo đời trăm vạn vòng sinh tử
Có bóng dáng nào trên dấu chân
oOo
Rồi một chiều mây ôm dáng núi
Ta chợt thấy người chẳng cách xa
Khúc hát nghìn thu như đọng lại
Ngồi hát bên trời ta với ta.
Bạch Văn Nghĩa