"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Ba Của Con

Ba nhẹ như hạc giấy
Ba mỏng như sương mai
Ba hiền như cỏ cây
Mong manh bay đầu gió

Ba là nhánh Mai gầy
Không là Tùng là Bách
Nhưng Ba đem mùa xuân
Cho đàn con hút mật

Chắt chiu mầm nhựa sống
Nuôi đàn con lớn khôn
Thân gầy như củi mục
Suối sông đã cạn nguồn

Thoáng chốc gần trăm năm
Ba ghé cuộc đời này
Rồi lại như sương mai
Tan trong ngày nắng sớm

Có hai giòng lệ ứa
Chảy tràn trong chiều nay
Trời cũng tuôn nước mắt
Khóc cùng con một ngày

Dù biết rồi sẽ đến
Một ngày Ba phải đi
Trần gian là cõi tạm
Phải đến giờ chia ly

Ba là Ba của con
Của Bái, Ky, Phương, Diệp
Của Hương ,Thiện, Bé, Ty
Của Mạ hiền, tha thiết !

Có đàn con tóc bạc
Khóc òa gọi Ba ơi !
Ba đi luôn thật rồi
Ngẩn ngơ giờ chia biệt !

Hạc đã bay về trời
Sương đã khô trên cây
Cánh mai gầy đã rụng
Đời đã về hư không!

Phan Mỹ Kim
22/10/2004