"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Đời Lá

Mùa Thu đến lá bắt đầu thay sắc,
Một chút vàng trên chiếc lá còn xanh,
Tội nghiệp chưa! chiếc lá tái tê dần,
Và sẽ khóc khi cuối mùa Thu chết.

Nhưng đó chỉ là hành trình cuộc sống,
Chu kỳ gian nan cây cối sinh tồn,
Như đời người có những lúc thong dong,
Có những lúc quay cuồng trong nghiệt ngã.

Lá màu xanh thành lá vàng lá đỏ,
Sự đổi màu khắc khoải lúc chia ly,
Dù mai đây lá sẽ chết theo mùa,
Lời trăn trối vẫn còn trong chiếc lá.

Để mùa sau những mầm non lại hé,
Trên thân cây tưởng như đã khô cằn,
Chiếc lá vàng kia đã được hồi sinh?
Hay tái sinh từ một duyên tiền kiếp?

Vĩ độ cao mùa Thu càng đến sớm,
Mùa Thu phương Bắc nhanh hơn phương Nam,
Lại nắng gió về trên những lá xanh,
Làm lá đổi màu mùa Thu rực rỡ.

Đời của người ngắn như đời của lá,
Hôm nay xanh lồng lộng gió ân tình,
Có một thời tuổi trẻ em và anh,
Những ước vọng cuộc đời trong sáng lắm...

Khi mộng tàn, khi hết mùa Xuân thắm,
Gío thổi hôm qua nay đã xa xôi,
Như lá bay tan tác mấy nẻo trời,
Như gió ngược chiều chia đôi nỗi nhớ.

Lá cuối mùa, tình kiếp nào gặp gỡ?
Lá chuyển màu em chuyển cả mùa thương,
Dù tình như lá sẽ rụng sẽ buồn,
Nhưng vẫn đợi một mùa sau thay lá.

Nguyễn Thị Thanh Dương