"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Gởi Lại Quê Hương

Là Kỷ Niệm

 

Ví dầu bèo giạt hoa trôi

trái tim vẫn giú bên trời quê xưa...

 

Khi tôi đi mùa Hồng chưa kịp chín

cơn mưa mùa chuẩn bị về qua

con dốc Linh Quang quỳ hương che kín

đường Ngô Quyền lạc dấu tình xa

 

Tôi bỏ lại rất nhiều kỷ niệm

kỷ niệm nào cũng thấy dễ thương

đường xa quá, gánh gồng thêm bất tiện

nên phải đành, gởi lại quê hương!

 

Gởi con cá Tràu dòng Cam Ly Hạ

bụi Sim rừng ở đồi Trọc, Rừng Ngo

con dế kêu sương dưới lùm cỏ dại

con diều bay vuốt gió hục Bà Sơ

 

Gởi trường Bạch Đằng bốn-mùa-lộng-gió

cái quần đùi buộc túm dây thun

đám bạn đầu trần tay chân trổ mốc

con dốc Đa Trung nắng bụi mưa bùn

 

Gởi trái ổi Ôn Cai Hoành ngọt lịm

hái dành cho “cô gái rượu” Ôn Lào

trái mồng tơi giã nghiền làm mực tím

vỏ bao nhang thấm nước làm phấn son

 

Gởi những đêm trăng rượt-bắt-cứu-tù

thấy anh Lạc ôm hun chị Hẹ

thấy mái Đình cong dáng buồn ủ rũ

nhớ chiêng khua trống rộn buổi hội hè

 

Gởi lại mùa Thu lá vàng lối nhỏ

nắng hanh se rồi mưa bụi phấn rơi

cũng tại mùa này tôi biết làm Thơ

khóc gió thương mây học đòi người lớn

 

Gởi nụ hôn đầu sau vườn ổi Sẻ

vị mặn cay muối ớt rát bờ môi

để tôi biết vị tình yêu là thế

ngọt-đắng-chua-cay, có cả mặn mòi!

 

Gởi lại tháng, năm vào đời khôn lớn

ở một nơi yêu dấu lắm : Quê Hương

giờ phải xa đi, tôi thiệt quá buồn

bút mực nào gởi hết nhớ thương!

 

Đất xa quê tôi chỉ còn có em

người cùng Xóm, cùng quê, cùng cảnh

để lúc buồn, vui có người chia xẻ

những mảnh đời bỏ sót lại quê xưa...

 

Trần Huy Sao