"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Đối Bóng

Chiều cuối năm, một mình, nhìn ảo ảnh
Ta tìm gì trong từng ngấn thời gian,
Mắt môi tươi rồi cũng sẽ úa tàn,
Thân hư huyễn hay dòng đời hư huyễn?

Dấu yêu ơi, ta đang đi hay đến,
Cát bụi này rồi trả lại hư vô.
Trăm năm xưa có gặp gỡ tình cờ,
Mà duyên khởi đến nay còn đồng vọng?

Ta vô tâm hay cố tình giữ chặt,
Những phù vân cùng được mất có không.
Ta ngồi đây, mắt trong mắt, thật gần,
Mặt chạm mặt ...mà như xa quá đỗi.

Ta đưa tay về nghìn trùng muôn lối,
Ngỡ như là thoáng chốc ...mới hôm qua ...
Thôi cũng đành dẫu chốn ấy mây xa,
Cùng góp nhặt chút hương hoa nở muộn.

Tương Giang