"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Đã Thôi Quét Lá

Năm nay đã thôi quét lá
Lòng vui hay buồn
Vui không còn mệt mỏi gom lá, đầy xe cút kít, đổ lá, đốt lá
Buồn thiếu mùi lá khô, tiếng chổi xào xạc
Thấy mình yếu ớt hơn, gần vô dụng hơn
Thiếu điều đất trời gần gũi, triết lý vận hành, hy vọng điều đổi mới
Còn thảnh thơi nhẹ nhàng sau khi mệt mỏi
Tách trà thơm ngồi bên hiên nhà nhìn sân vườn sạch sẽ như mới
Gậm nhấm nỗi yên bình sau những vật vã
Những chiếc lá cứng đầu cứ cố bám vào đất thật lạ
Và gió lốc hốt đám lá vừa gom rải ra cùng hết
Nghĩ ra quét lá có điều nghệ thuật
Phải theo chiều gió, theo cơn gió
Quét nhanh, hốt lẹ và đốt mồi những lá thông đầy nhựa dễ bùng cháy
Giờ ngồi nhìn người làm trẻ quét lá
Không biết anh ta có nghĩ gì, hưởng thụ gì như mình khi trước đó.

Chương Hà