Vẫn Là Phù Hư
Chị ngồi vuốt lại nét thu
Khi đông đang lướt sương mù qua thân
Giọt tâm mong cứ trong ngần
Chị ngồi nhìn lại đường trần chị qua
Biết bao cay đắng xót xa
Chị vẫn giữ nụ SaLa với đời
Thăng trầm bao nỗi di dời
Chị vẫn ngồi đó vuốt lời phù hư!
Sông Song