"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 


Con Dốc Ngày Nào

là con dốc La Sơn Phu Tử, xóm xưa...

 

Mổi ngày em đi xuống đi lên

con dốc mệt nhoài thời áo trắng

chưa kể lúc hẹn hò tìm đến

xuống lên cho kịp chuyến xe Lam[bờ-rết-ta]

 

Con dốc nhổ giò chân.tình.sử

đi lên đi xuống riết một hồi

gân cốt dẽo dai thêm tình tự

khiến lòng gương lược níu một đời

 

...em ơi có nhớ hồi năm đó

hồi em áo trắng Bùi thị Xuân

hồi tôi bảng phấn đành dang dỡ

giày saut áo trận nhuốm phong trần

 

còn nhớ hai mình chung xóm nhỏ

đêm đêm tiếng mỏ nhắc lửa đèn

chiều chiều khói bếp nhà ai đó

thoảng mùi mặn ngọt cá kho tiêu

 

còn nhớ đêm Trăng rải Xóm Đình

bàn tay ai đó rải ô quan

mắt ai thè thè thẹ nhìn câm nín

giú lòng e động ánh Trăng khuya

 

cứ mổi xót xa hoài nhớ lại

còn nguyên giữ riết chuyện Xóm Đình

nơi có em&tôi thời thơ dại

từng lên con dốc vói hai mình...

 

Lên hết dốc La Sơn Phu Tử

lại chạm thêm con dốc Ngô Quyền

từng xuống từng lên hoài nhừ tử

vậy mà cứ nhắc mãi không quên

 

Giờ lạc trùng vây đường cao tốc

đời đã đời thêm mỏi nỗi đau

mới thấm nỗi tình xưa con dốc

xuống lên rồi riết níu đời nhau....

 

viết dưới hiên trăng14/01/2019

Trần Huy Sao