"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Nhĩn Theo Chùa Cổ Bên Nhà

 

Đi xuống phố nửa đêm tìm lại những

cái tôi nào của ngày trước với ngày

sau lối mịt mù trí nhớ mắt cay

sè đêm hạnh ngộ gương xưa mùa cổ

 

độ người một thuở ùa về chân dung

lạ còn ai đi giữa trần gian soi

lại gọi nửa đời lạ lẫm gió hư

vô đêm cũng lầmlạc mãi chưa về

 

tới thắp đuốc chờ người mãi những mùa

xuân chút tình cờ mà gặp gỡ một

đời để hương lưu giữ xanh vầng tóc

trắng. Và đêm và em và trí nhớ

 

và nhớ nắng mưa một thời thật xa

xưa mà thật gần như hơi thở.

HÀ NỘI (AP) - Đó chỉ còn là những bóng

hình, theo lời người phát ngôn của nhà

 

nước hôm Thứ Ba khi được các phóng

viên quốc tế phỏng vấn về ngôi chùa

cổ từng là nơi Tuệ Trung Thượng Sĩ

ngồi nhìn trăng và làm thơ mà bây

 

giờ ông Pete Peterson vẫn thường

xách xe gắn máy chở cô vợ Việt

vào chơi. Trong tôi vẫn cổ một vầng

trăng già từ sách học một thời ấu

 

thơ mát lạnh một lần sững nhìn để

ngàn năm tê ngấtlịm như mây tìm

đến quê nhà. SÀI GÒN (Reuters) - Bây

giờ là nơi du lịch, theo lời người

 

phát ngôn của Thành Hội Phật Giáo hôm

Thứ Hai, khi được hỏi về Xá Lợi

Tự nơi một thuở tôi ngồi học vùi

đầu vào trang sách cổ nghe gió nghìn

 

năm xao xác nhìn hoài không thấy chân

dung. Đêm cổ tự quê nhà có lạnh

buốt như tôi tận Miền Bắc Hoa Kỳ

còn trong lòng sột soạt giấy vở xưa

 

thư kiếm đã nhạt nhòa trang ký ức

thật xưa cổ. LITTLE SAIGON (UPI) -

Có những người trung niên vẫn ngồi bên

ghế đá nhìn cao lên các đám mây

 

và ưa nói lung tung về chùa cổ

quê nhà, theo lời người phát ngôn của

thị xã Westminster hôm Thứ Bảy,

và chúng tôi lo ngại cho sức khỏe

 

của các cư dân này. Nếu họ ngồi

đánh cờ tướng để ăn tiền thì chúng

tôi chắc chắn là an tâm hơn, người

phát ngôn nói thêm. Khi đêm xuống sương

 

dày mịt lối tôi ngồi nghe chuông mõ

đếm canh thâu mà rất lạ cũng rất

quen buổi tối cho mắt mở nhìn thấu

suốt nghìn năm.

 

Phan Tấn Hải