"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

Xuân Tàn...

 

Vói tay ngắt cọng lá nâu
Chị đem kết lại, nhốt sầu vào trong
Để rồi bức bối trong lòng
Chị níu sợi nắng chiều hong sưởi hồn
Bên đồi... ráng ánh hoàng hôn
Bến đời chị cũng sóng xôn xao đời
Làn xuân tàn vẫn lã lơi
Để cho nắng hạ nửa vời chơi vơi!

 

Sông Song