"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Đam Mê

Bạn hỏi tôi tình có gì kỳ ảo?
Sao tôi thường nhắc đến chuyện yêu đương?
Bâng khuâng chi, lụy tình chi, khổ não!
Làm thơ hoài? Không thấy chán hay sao?

Tôi cũng từng thắc mắc, tự hỏi tôi?
Muốn buông bỏ vì tình yêu rắc rối
Muốn tẩy xóa, quên hết mà không hối
Nhưng mà nào… tôi có bỏ đựơc đâu?

Cho dù biết tình khổ lụy, bể dâu
Vẫn đam mê như mèo kia thấy mỡ
Tình yêu nhiệm mầu, tình yêu rực rỡ
Khi đang yêu… tim khờ dại, mù mờ!

Làm sao bỏ, ánh mắt anh như thế?
Vòng tay anh! Xiết chặt quá nồng nàn!
Nụ cười chàng làm mềm nhũn trái tim
Môi hôn đó, cửa thiên đàng rộng mở.

Làm sao bỏ, ngày đảo điên vì nhớ
Đêm rộn ràng, đêm ngà ngọc xuyến xao
Làm sao bỏ mắt tình và môi ấm
Anh đưa em đi đến tận trời cao.

Làm sao bỏ, cố hoài nhưng chẳng thể
Em mê anh hơn ma túy, rượu say
Dẫu chưa thử những thứ làm ngây ngất
Vẫn chắc rằng tim không thể lung lay!

Chỉ có anh làm tim em rung động
Anh khiến em mơ mộng suốt đêm ngày
Đam mê này tưởng không gì thay thế
Có đâu ngờ phép mầu đến... hên ghê!

Em bây giờ đang có niềm vui khác
Một đam mê lành mạnh hơn mê anh
Mất thì giờ nhưng cũng… phê ra phết
Ghiền thật ghiền! Em mê thơ hơn anh!

Quách Như Nguyệt