"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

Tháng Bảy (nhớ] Cây Số Bốn

gởi, ngày xa Đà Lạt

 

Cây số Bốn níu tình nhau cất giấul

Đà Lạt buồn hiu tháng Bảy mưa Ngâu

Chúc Nữ Ngưu Lang nín mừng gặp nhau

ngơ ngác tiễn đưa người xa cố quận

oOo 

Tháng Bảy năm nào chia tay thầm lặng

một vợ bốn con rời quê phiêu giạt

chuyến xe đẫm cơn mưa trời tháng Bảy

mịt mờ Cây số Bốn...Đà Lạt ơi...

 oOo

Hai-mươi-lăm năm mưa nắng lạ trời

vạn trùng xa níu cảnh đời vay mượn

may Đất Mới hải hà vô lượng

ta đặng còn nơi ghé mái dung thân

oOo 

Nay có bài Thơ viết dưới Hiên Trăng

chữ nghỉa ngày nào vẫn đều nhịp gỏ

kỷ niệm ngày xưa chan đầy nỗi nhớ

chắt bóp tiêu pha lần lựa tháng ngày

oOo

Mấy mươi năm chưa lần về cố quận

nghe nói giờ Đà Lạt đã lạt rồi

thành phố mù sương hiền dịu một thời

trôi giạt theo dòng thương hải nương dâu

oOo

Đường tình xưa e cũng rồi mất dấu

buổi hẹn hò nhau góc phố Hòa Bình

em của ngày xưa quay mặt làm thinh

cuối dốc Duy Tân[giả bộ]buồn giận dỗi

oOo

Bến xe Lam em về Cây số Bốn

tôi lang thang chiều ngõ phố mù sương

như nếu có tình yêu rải dặm dọc đường

ta vẫn mãi giữ một thời tình ái

oOo 

Mấy mươi năm phiêu giạt đường xa ngái

mà có xa đâu vẫn gần chốn nương quê

thuở hồn nhiên em áo trắng tóc thề

ta lang bạt bốn vùng nhớ người Đà Lạt

oOo 

Là chuyện ngày xưa mổi lần gợi nhắc

từ buổi xa đi cứ mong ngày quày lại

Đà Lạt một thời đuối dòng trôi xa mãi

đã lạc rồi...Đà Lạt dấu yêu ơi...

oOo 

Từ níu tình nhau bèo giạt huê trôi

em mấy mươi năm vẫn cứ đòi nỗi nhớ

nay viết bài Thơ nhói lòng không nỡ

Đà Lạt chúng mình e rồi cũng thay tên!...

 oOo

Những dấu tình xưa mờ cuộc lữ nhớ quên

cũng tại dòng trôi theo bể dâu hoài niệm

em chớ ghé lâu khiến tình yêu đau điếng

cũng đừng hỏi ta câu chữ muộn phiền...

oOo 

Bởi khi làm thơ là trải lòng phân miên

không bớt không thêm quê mới quê nhà

bớt với thêm vói làm chi cho ngạ

huống nữa chiều đời lưc.bất.tòng.tâm

oOo 

Cứ ngồi bên nhau ghé mái hiên trăng

ta vẫn làm thơ như hồi chưa chạy loạn

em đọc hồi xưa e lòng dạ bâng khuâng

còn.bâng.khuâng là vẫn còn vướng bận

 oOo

An nhiên nghe em giữa thời lỡ vận

dẫu xa quê vẫn còn ghé đời nhau

thêm nỗi vương mang tháng năm dài yêu dấu

thuở tình yêu Đà Lạt...lạc bể dâu...

 

viết dưới hiên trăng

Trần Huy Sao