"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Bến Quê

 

Bao nhiêu năm xa ngái bến quê

Nước lớn ròng có còn hai bận.

Chiều cuối thu.

Em ra sông giặt áo.

Tím miền quê, lãng đãng khóm lục bình

oOo

Bến sông quê, một thơ dại.

Tôi ơi !

Con nước bình yên, trò chơi ngày mới lớn. .

Lời ru miên man.

Mái chèo khua. 

Sóng hát.

Nước trôi xa, rưng rức cõi lòng.

oOo

Bến sông này mẹ ngồi đợi cha

Chiếc xuồng nhỏ.

Trăng.

Mênh mông đồng nước.

Con cá quẫy đuôi, lời tự tình mộc mạc.

Câu hò phu thê ấm mối tình quê.

oOo

Bến quê xưa!

Trường làng, giờ tan lớp.

Trò chơi tuổi thơ, con sóng trưa hè.

Nước đong đầy bao buồn vui.

Mộng.

Sao ngẩn ngơ để mất tuổi nào.

oOo

Điên điển vàng.

Chiều rơi giọt nắng.

Ngày im trôi, dòng nước ngược xuôi.

Sông vô tâm.

Bến lạc cuối trời.

Đời xuôi ngược, con đò ngơ ngác.

oOo

Phù sa lở bồi.

Nông sâu bao bận.

Con nước phiêu linh muôn nẻo.

Long đong.

Tháng ngày, đi qua bao bờ bến.

Dòng sông xưa vẫn réo rắt khôn nguôi.

 

Phan Võ Hoàng Nam