"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Tháng Mười Một Thương Nhớ

Tháng mười một nhớ anh ba mươi ngày,
Ngày mồng một em bắt đầu thương nhớ,
Em theo mùa Thu vàng từng chiếc lá,
Một ngày đã qua một chiếc lá rơi.

Em đếm tình em sang ngày mồng hai ,
Nỗi nhớ anh em vẫn còn xanh lá,
Buổi chiều tàn vì anh hay vì gió,
Em lá vàng rơi chiếc lá cuối ngày.

Em không muốn là những chiếc lá bay,
Chìm vào không gian và anh xa cách,
Nắng và gió vì mùa Thu tìm đến
Có lẽ nào anh không nhớ thương em.

Ngày mồng ba mồng bốn rồi mồng năm,
Tháng mười một đã ngắn đi rồi đấy,
Mà tình em vẫn dài thêm mong đợi,
Ba mươi ngày tháng mười một đừng vơi.

Ngày tháng cũ tưởng như vẫn còn đây,
Mùa Thu đẹp cho ân tình gắn bó,
Tháng mười một những ngày trời lắm gió,
Bàn tay anh che ấm đến cuối mùa.

Tháng mười một đến như một giấc mơ,
Lần đầu tiên anh gặp em chiều muộn,
Khi mùa Thu với lá vàng reo rắc,
Thương vô cùng tháng mười một của nhau.

Bao nhiêu chiếc lá đã thay đổi màu,
Tháng mười một vẫn không bao giờ cũ,
Tháng mười một sắp hết rồi. Nhanh quá,
Trời sẽ lạnh nhiều vào tháng mười hai.

Chào tạm biệt nhé tháng mười một ơi ,
Bao nhiêu tình là bao nhiêu chiếc lá,
Ai biết được một mùa Thu tàn tạ,
Chiếc lá cuối cùng tình vẫn y nguyên.

Nguyễn Thị Thanh Dương