Lời Thầm Thì Tâm Sự Với Thơ
Ai thú mần Thơ e suốt đời không bỏ
thà nhịn ăn(nhăn răng) chớ không nhịn Thơ
Thơ với người Thơ vẫn thường hằng gắn bó
giúng Bá Nha đập đàn khóc biệt Tử Kỳ
hệt Kiều Phong ngướu lòng ôm tri kỷ
tửu điếm ngàn vò lụy giọt tình A Châu
bang chủ Hồng Thất Công danh trấn thần sầu
hủ nổi hủ chìm vẫn rộn tiếng cười hào sãng
...mới hiểu đam mê ngắn dài xếp hạng
không thể không nên dựa dẫm giáo khoa thư
chớ sâu cạn đời người mà diễn giải nên hư
ai cũng có niềm đam mê tự mình lựa chọn...
triết lý này quá sâu thôi thì nên ngắn gọn
quày lại hiên trăng ngó trật thấy dáng ngồi
hắn đâu có ngồi kiểu sang chảnh thói đời
đang mé.đìu.hiu Thơ kể chuyện đời thường
cũng tạm coi như thú đam mê tự sướng
lưa với thưa mấy vần rờ mó văn chương
mà cầu vọng gì đâu chỉ là màn tự sướng
nói nôm hán nôm na là thỏa thú đam mê
...trời vào Thu dìu mây bay lặng lẻ
chút gió heo may bày đặt níu lạnh se
mấy chiếc lá vàng ghé bên hè thè thẹ
người làm Thơ đã ngứa một bài Thơ...
tội vạ gì khi nỗi quên réo tìm nỗi nhớ
mượn hoài niệm về vay góp mấy vần Thơ
thì cứ mần luôn cho kịp thời khắc nhớ
kẻo không thôi chưa kịp nhớ lại quên
chớ toan tính lỗ lời cứ...tình cho không biếu(thêm)
nên có bài Thơ cho mé.đìu.hiu tự sướng
chỉ dùi đục mắm nêm câu chữ đời thường
bay bướm văn huê chi cho ngập lụt dòng Thơ
không có Thơ e chừng là ná thở
thì cứ mần Thơ khi còn thở, rứa thôi
tuổi bây chừ bay lượn thêm chi nổi
cứ ngồi thù lu mần thú văn chương
...mai mốt trần thân thầm lặng cuộc vô thường
thì cũng có Thơ: kể chuyện đời thường ở lại...
Trần Huy Sao