Khất Thực
Hắn
cột câu thơ buồn xuống đôi vai em
đôi vai gầy trơ xương giả hạc
chính hắn
nhốt chung những bảng kí âm vào chiếc rương không nắp
đêm đêm
giai điệu gặm nhấm cùng lũ chuột
trơ ra xương xẩu nỗi buồn
những bức họa nhàu nhĩ
đã bao lâu ngủ vùi trong góc tối
góc cạnh lập thể nhoè nhoẹt sắc màu
rủ nhau
treo mình lên trên bức tường ám khói
như chịu kẻ dữ
đóng đanh vào thập tự
đợi giờ khắc cứu rỗi
bởi một bàn tay
bản ngã
còn sót lại sau cơn hồng thủy
trả lại một linh hồn
mới bị đánh cắp
đêm qua
oOo
Hắn
kẻ khất thực niềm tin
thất thểu
đi
về
trên con đường nhỏ nhen đồng loại
miệng lâm râm
câu kinh cầu sám hối
“ đôi tay nhân gian có độ lượng bao giờ “ ?*
Duy Phạm
* ca từ TCS