Hồn Khuyết!
Trăng vẫn tròn nhưng nẻo trần không sáng
Trời vẫn trong nhưng mờ lối đi, về
Giữa thinh thinh vọng âm vang huyễn hoặc
Lột thêm trần khối kí ức hở hang!
oOo
Không thể vá màng đêm che hồn khuyết
Đem chăn đơn gối lẽ ủ mộng đầy
Nhìn tháng ngày trôi qua trong nuối tiếc
Tự khêu bùng ngọn lửa sưởi cô miên!
Sông Song