"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Hôm Qua Gió Thổi

Hôm qua về gió thổi,
Lá khô rụng đầy sân,
Lá khô che khuất lối,
Tôi lạc từng bước chân

Sao lá rơi nhiều thế?
Những linh hồn bơ vơ,
Buông mình vì cơn gió,
Hồn về đâu bây giờ?

Hôm qua về gió thổi,
Thấy hoa rụng đầy sân
Những cánh hoa nằm lại,
Mùi hương vào hư không.

Ôi những cánh hoa rơi,
Ngậm ngùi tôi thương quá,
Cánh hoa buồn tả tơi,
Lìa cội cành thương nhớ.

Hôm qua về gió thổi,
Nhà vắng một mình tôi,
Trong này đời trống trải,
Ngoài trời mây đơn côi.

Ngủ đi những cánh hoa,
Đã hết thời khoe sắc,
Ngủ đi tình cách xa,
Đã hết thời say đắm.

Ngủ đi chiếc lá khô,
Đã hết mùa xanh thắm,
Ngủ đi tôi tình cờ,
Sẽ gặp người trong mộng.

Hôm nay không gió thổi,
Lá, hoa còn đầy sân,
Nhưng lòng tôi gió nổi,
Nỗi buồn rơi mông mênh.

Nguyễn Thị Thanh Dương