"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Gửi Người Yêu Chưa Từng Quen Biết

Anh vẫn yêu em dù chưa từng gặp
Chưa được nghe cái giọng nói thanh tao
Nếu ngoài kia, gió thu khẽ rì rào
Em gọi anh: "Anh ơi, em nhớ quá..."

Nhớ những lần (tưởng tượng) nơi vườn lạ!
Ở Lái Thiêu, ta hái trái ăn no...
Mắc võng nằm, hưởng làn gió thơm tho
Mắt trong mắt, coi như đầy đủ cả!

Có những chiều nơi Hà Tiên động đá
Nắm tay em để kiếm động hoa vàng
Một mùi hương thoang thoảng ngát bay sang
của trinh nữ anh yêu nhiều kiếp trước...

Buổi tan trường, anh dõi em từng bước
Nón bài thơ, em ngượng ngập, chưa quen
"Đi ...xa em kẻo bạn thấy...chúng ghen
Chúng đưa chuyện, bố em nghe, là chết!"

Hẹn em vào Vườn Bách Thảo một lúc
Em bước đi nhưng có vẻ... ngại ngùng
Đôi môi hồng và đôi má như nhung
Anh muốn xiết bờ vai tròn mê đắm...

Ngồi băng đá, anh và em thinh lặng
Có nghìn câu anh muốn nói với em
Câu cuối cùng là hãy viết cho anh
Bởi tuần sau anh đã vào Thủ Đức!

Em yêu ơi! Giấc mơ tiên không dứt
Tháng huấn nhục là đỡ nhớ em thôi
Khi việc quân đã hơi bớt bớt rồi
Nhớ em như... chưa khi nào biết nhớ!

Nhưng nghĩ lại...ta chưa từng gặp gỡ
Chỉ là mơ là mộng với yêu đương
Anh rất mong hạnh phúc với tình trường
Em ở đâu gửi thư về anh nhé!

Bút Xuân Trần Đình Ngọc