"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Hỏi Mình

Bao lâu sống ở trên đời,
Cớ sao tay trắng giữa trời khoắng khua?
Cớ sao nham nhở cợt đùa
Nhân gian chán vạn người thua chú mày?

Cớ sao số kiếp trời đày
Mà nhiều thi vị, thế này là sao?
Hai phần đời trải gian lao
Có gì hấp dẫn mà sao chẳng rời?

Dạ thưa, gian khổ tả tơi,
Luyện tâm rèn chí nên người hôm nay.
Thưa rằng chẳng phải trời đày,
Độc hành hãn mã lúc này hân hoan.

Con đường chật hẹp tân toan
Mà nên một buổi huy hoàng trời mây.
Đời qua muôn vạn dở hay
Qua đời sẽ biết: Thân này nên thân!

Kiền Đức