"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

 Kỷ Niệm

Giữ thoáng hương xưa làm kỷ niệm
Để nhớ hoài thuở dệt ước mơ
Bên giảng đường áo trắng đơn sơ
Dốc hoa tím chiều dâng gió quyện.

Nhớ xưa lối tan trường...xao xuyến
Thông vi vu như hát tình ca
Áo em bay trong gió...nghiêng tà
Chơi vơi mảnh hồn tôi...rất lạ!

Giữ hạt nắng hong vai tóc xỏa
Để nhớ chiều thung lũng đan tay
Và những lúc ngược xuôi phố xá
Hồn tôi ơi! Nhớ quá...phương này!

Giữ sương khói cho đời khắc khoải
Nhớ nhung hoài Đà Lạt: trời mơ
Và ánh mắt, môi cười con gái
Cứ ngày đêm mộng mị...vẩn vơ!

Giữ mây trắng mặt hồ in bóng
Làm hành trang theo bước đăng trình
Nhớ mãi lối dã quỳ nắng đọng
Khi trên cành chim hót bình minh.

Giữ cho đầy yêu thương chất ngất
Lời tình nồng thắm mãi trên môi
Để tận chốn cùng trời, cuối đất
Có bóng Em, Đà Lạt, núi, đồi.

Huy Văn