"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Tiền Ca 1

 

Giá từ thời buổi trồi lên

Biến tôi là những nốt trên cây đàn

Chạm vào tôi để tình tang

Mỗi cung em hát muôn vàn thứ theo:

Theo sông  hát cạn ngày hè

Tiền không dùi trống mà nghe xập xình

Theo thang lên xuống một mình

Lời ca vo cuộn ra hình chiếc xe   

Khàn trong qua khúc quanh nghèo

Ngậm chanh mà giọng cứ rè chữ xăng

Ngậm thêm  chút ngải tìm trầm

Điện, ga,  trường, trạm… lãnh phần về thay

Em như gỗ khảm ngọc trai

Ca theo nắng chợ vàng phai sắc mình

Gật gù chúc tụng bình minh

Bồ câu nghe hát giật mình bay đi…

Phan Thanh Cương.

Sài Gòn tháng 25.10. 2013.