"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Thu  Tàn  Đông  Tới

Thấm thoắt mùa Đông sắp tới rồi,

Mùa Thu nhung nhớ lạnh lùng trôi.

Chilly giá buốt lòng tê tái,

Bãi cỏ tiêu điều xác lá rơi.

 

Một cánh chim trời lạc lõng bay,

Co ro lẻ một tấm thân gày

Đôi chân lảo đảo trên hè phố,

Không uống sao mà tựa kẻ say.

 

Cái lạnh mùa Thu lúc chớm Đông

Có ai đem đến trái tim hồng

Cho ta được ủ bằng hơi ấm

Cho kiếp đơn côi khỏi lạnh lùng.

 

Da diết làm sao vẫn nhớ Người,

Tình xưa mãi mãi sống trong tôi.

Thu tàn Đông tới buồn man mác,

Tuổi tác gần-xa với đất-trời.

 

ChinhNguyen,/H.N.T.   
GA/USA,  2011