"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Suối Tình Trăm Năm

Cứ dối lòng anh nhé
Con sông xưa cạn rồi
Bên bồi thương bên lỡ
Ngăn cách dòng đời trôi.

Em về trên lối cũ
Nhặt chiếc lá vàng xuân
Dối tình đây xuân mộng
Dẫu mắt tràn lệ ngân.

Em vớt giọt nắng hồng
Rơi ngập ngừng trên sông
Ngày tàn đêm tới vội
Trăng hẹn gió lên trời.

Nghe ngậm ngùi tiếc nuối
Trên bến đợi ngày mưa
Mắt lệ nhòa bóng tối
Hỏi xuân đời qua chưa?

Trăng nghẹn vành hấp hối
Gió đưa trăng xa rồi
Trên lũng sầu cô quạnh
Suối tình bền khôn nguôi

Ngọc Quyên