Nó Cân Càng Ngày Càng Nặng
Mỗi đêm trước khi ngủ
cân sự chết
nó càng ngày càng nặng
càng nói nhiều điều khó hiểu
lăn lộn trên giường
không chịu nhắm mắt
như cọp đói thấy người qua lồng gương
Nó mang theo khí lạnh
bắt đầu từ bàn chân
nó mang theo hốt hoảng
lanh quanh trên đỉnh đầu
đi hồi hộp trên ngực
chạy tê rần ra tay
như con nít đùa chơi với bóng
nó nhiểu nước miếng và ngáy
khi lặn sâu vào chiêm bao
bảo kê buồn phiền, tham vọng và sợ hãi
chỉ huy thực tập chết giả
trong xác nằm
Nó kéo co buồng phổi
đếm từng nhịp máu tim
mỗi khi có người tắt thở
nó nặng thêm
Như con nít đùa bóng cọp
cọp nhe răng, con nít chạy trốn
con nít quay lại
bóng cọp không ăn chỉ phủ đen
thỉnh thoảng tiếng ngáy ngưng
lắng một khoảnh khắc
cọp nhiểu nước miếng nhìn người qua lồng gương
Trời gần sáng
theo giao kèo sự sống
nó phải lẩn trốn
dẫn theo con nít và cọp
rình rập khắp nơi
Đêm nào cũng vậy
nó đến
rồi bỏ đi
lúc
chuông đồng hồ reo
Ngu Yên