"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

             Hoài Khúc

 

Thời phổ thông trôi vèo theo năm tháng,

Em thẫn thờ trước một bức chân dung,

Đáy mắt ai trong sáng đến nao lòng

Cơn mưa mặn gọi về miền quá khứ ...

 

Gọi bài thơ còn nguyên trong trang vở,

Vẫn giữ riêng cho mãi đến bây giờ,

Gọi phút lắc đầu -chớp mắt, ngó lơ ...

Khi bạn bè ghé tai thầm hỏi nhỏ...

 

Tàn mùa thi cuối đường mờ bụi đỏ

Gỉa vô ưu trong nhân ảnh trao tay,

Của riêng nhau một chút mắt môi này,

Mai biết có... bao giờ... và mãi mãi...?

 

Cầu tre lắc lẻo. Dặm trường xa ngái,

Mong manh này xin gởi lại mong manh

Chút dại khờ trong ánh mắt đăm đăm,

Mi nhẹ khép ...dỗ tình vào huyền ảo!

 

                 (08.1998)

               Tương Giang