"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

Giọt Lệ Hạnh-Phúc

Mist

Bố và những người trong bàn tiệc làm chung một công-ty. Bố lau-chùi. Những người khác làm việc văn-phòng. Một vài người làm chức lớn. Bố thường tránh những buổi tiệc như thế này vì không cùng trình-độ. Người bố cảm-thấy gần-gũi nhất là bác Năm. Bác được biết đến với cái tên Ông Năm Kỹ-Sư Cầu-Cống. Hôm nay là lần đầu vợ-chồng bác Năm được mời đến vì tối qua bác và bố tôi đã phải hì-hục, vất-vả thông cái đường ống thoát nước cho chủ nhà.

Buổi tiệc bàn về thơ-nhạc. Bố im-lặng như thường-lệ. Bỗng-dưng vợ bác Năm cho biết bác Năm cũng sáng-tác nhạc, và bà hãnh-diện nói thêm ông còn viết riêng cho bà. Có những nụ cười và ánh mắt hoài-nghi. Họ đòi nghe Ông Năm Kỹ-Sư Nhạc-Sĩ Cầu-Cống hát. Bác Năm một mực từ-chối nhưng cuối cùng hát vì không muốn làm buồn lòng vợ. Bác hát rất say-sưa.

Bố lắng nghe dù tôi biết bố chẳng hiểu hay-dở thế nào. Những người khác thì chưa được một phút đã quay về với đề-tài của họ. Có bà mở điện-thoại chia-sẻ chương-trình của một danh-hài bà ưa-thích.

Khi bác Năm hát xong, một vài người vỗ tay nhưng bố thì không. Tôi thấy bác nhìn vợ mình, rồi lại nhìn bố tôi. Đôi mắt bác long-lanh giọt lệ hạnh-phúc.

 

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 49.3% Viet Nam
United States of America 22.8% United States of America
Italy 10.2% Italy
Germany 8.1% Germany
Canada 2.5% Canada
China 1.4% China
Australia 1.3% Australia
France 1.0% France

Total:

69

Countries