"Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc." ** Trần Bình Trọng **

 

Phố Mù Sương

Cám ơn những cơn mưa vội vã
Hạt ngọc trời lã chã âm u
Đậu trên thảm cỏ Sân Cù
Hàng thông ca hát, nhẹ ru tiếng lòng

*

Phố Đà Lạt vườn hồng ngóng đợi
Bước chân ai vời vợi hai trời
Hòa Bình ở lại buồn ơi !…
Xuân Hương soi bóng, nhớ người xa xăm

*

Một lần đến, viếng thăm phố núi
Có ai ngờ lần cuối chia tay
Bao năm chưa trở lại đây
Tâm tư, ký ức đong đầy nhớ thương

*

Nhà sàn lác đác sườn nghiêng ngả
Dáng liêu xiêu trượt ngã lưng chừng
Cột nhà, vách ván xây từng
Tạo nên vẻ đẹp núi rừng cao nguyên

Sài Gòn là thành phố bình an được tọa lạc trên bề mặt bằng phẳng với sông ngòi bình yên, lững lờ chảy bao quanh. Kề cận Sài Gòn, ít khi ta thấy nhấp nhô ngọn núi lồi lõm.

Mưa bão kéo dài nhiều ngày vừa đi ngang qua thành phố, nơi tôi đang sinh sống. Ngoài đường ướt đẫm, thiếu bóng người đi dạo. Ngồi nhìn qua song cửa để ngắm hạt mưa phùn bay bay. Cảnh vật đìu hiu buồn theo từng cơn mưa suốt sáng. Chợt gợi nhớ trong tôi dư âm vang vọng những cơn mưa phùn đã lùi vào dĩ vãng mù khơi, Kỷ niệm ẩn hiện khung trời thơ mộng dần phai nhòa, trên phố núi mù sương bên kia bờ đại dương.

Là người dân miền Nam, không ai mà không biết đến không gian lãng mạn của một vùng trời cao nguyên tươi mát. Nhiều dãy núi cao ngất ngưởng, quyện tình cùng sườn đồi chập chùng. Núi rừng ngàn thông chập chùng cho ta thấy dáng vẻ hùng vĩ. Núi Vàng, núi Bạc tạo nên bức tranh thuỷ mặc nổi tiếng nhất miền Nam Việt Nam.

***

Cao nguyên thẹn thùng nằm ẩn khuất trong sương mù, như lớp áo choàng dày cộm. Đây là thắng cảnh trữ tình hiếm thấy. Tôi muốn nhắc nhớ thành phố sương mù lạnh lẽo có tên gọi kiêu sa, Đà Lạt.

Hoạ sĩ với với tầm mắt bén nhạy màu sắc, và phát họa nét vẽ điêu luyện. Tâm hồn đi hoang, trầm ngâm phun cọ, thoáng chốc hoàn tất nhiều tác phẩm nên thơ. Màu sắc hòa hợp cho hồn bức tranh thêm lai láng. Ánh bình minh và hoàng hôn lung linh nét trữ tình. Nhắc đến phố núi cao nguyên lộng gió, chúng ta không quên hàng thông reo, mời gọi khách nhàn du ghé viếng thăm.

Nhạc sĩ tuôn trào cảm nhận theo từng cung bậc trầm bổng, quyến rũ với những cuộc tình vừa chớm nở. Cũng như nỗi buồn khắc khoải, khi cuộc tình dang dở tím lòng. Họ đã sáng tác bài tình ca nhắc nhớ cơn mưa phùn dai dẳng, đã đi vào lòng người. Theo sự hiểu biết bé nhỏ của tôi thì hình như, mưa nũng nịu chỉ lất phất rơi rơi, có thể kéo dài suốt ngày trên phố núi cheo leo này mà thôi.

Thành phố Đà Lạt , thành phố mù sương, vang tiếng là vùng trời của mộng mơ. Đã in khắc ý nghĩa sâu sắc nhất của những cơn mưa dịu êm. Hạt bụi mưa lất phất bay bay. Mưa không làm chùn bước đôi tình nhân dạo phố, với chiếc dù tròn xoe chỉ vừa đủ cho hai mái đầu đang yêu.

Mưa phùn dịu dàng như cô gái má đỏ môi hồng, thích lang thang thăm hỏi Sân Cù xanh biêng biếc. Sân Cù yên tĩnh, thỉnh thoảng lao xao ca hát, khi cơn gió nhàn du phe phẩy quạt. Làn gió ru hời từ mặt nước trầm ngâm Hồ Xuân Hương, len lén bay vào khu phố Hòa Bình.

Nơi đã in hằn biết bao là dấu chân lữ thứ, khách du lịch, từ tám phương bốn hướng. Gió thong dong rủ nhau cuộn tròn, vờn lượn ngọn thông Sân Cù cao chất ngất mây xanh.

Vườn hồng là thảm cỏ nhung lả lơi đưa tình. Từng làn gió lạnh từ nhà Thủy Tạ, ve vuốt ngọn cỏ mềm mại. Tiếng gió vi vu như đang mời mọc bước chân phiêu lãng. Vườn hồng lúc nào cũng mở cửa chào đón những trái tim cùng màu hồng...yêu đời.

Bạch Liên
18/02 (FEB 18th) - 2024