"Đem đại-nghĩa để thắng hung-tàn. Lấy chí-nhân mà thay cường-bạo." ** Bình Ngô Đại-Cáo **

 


Mong Manh

Loài hoa cánh mỏng mong manh
Sợ mưa, sợ gió, đêm canh cánh lòng
Một thời xuân sắc má hồng
Bướm ong vờn lượn theo vòng thanh thiên

*

Hương hoa tưởng mãi an nhiên
Đời không như ý, đảo điên ai ngờ
Hoa tàn, nhụy úa, xác xơ
Vàng phai hóa bụi bên bờ vực sâu

*

Loài người có khác gì đâu
Chào đời, khôn lớn, bể dâu ngập tràn
Giàu nghèo đều gánh gian nan
Sớm chiều buông bỏ, không mang theo gì

Số mệnh của con người và loài hoa đều đồng hành với chuỗi hoa bọt biển. Loài hoa nào, phiến lá nào, cũng như con người, đẹp xinh cho lắm. Nhưng đến một khoảnh khắc nào đó, tất cả đều có cùng mẫu số chung… là tàn tạ dung nhan. Và cuối cùng, nhân sinh vật rủ nhau, nắm tay bay vèo, trở về với cõi hư không.

Khi còn sanh tiền, tất cả cùng ngồi trên chiếc thuyền bôn ba xuôi ngược, có tên gọi là Mong Manh.

Trước mắt tôi sáng nay là chuỗi hoa li ti màu vàng chanh. Hoa chen lấn nhau, cố leo trèo khắng khít trên cành cây táo tàu. Mỗi một đóa hoa xinh đều xúm xít nở rộ. Chuỗi hoa màu vàng chạy dọc suốt cành nhánh. Nhìn đóa hoa khoe dáng, ta cứ ngỡ, hương sắc đó sẽ an lành đơm bông.

Hy vọng một sớm bình minh, bao cánh hoa mềm mại này, thẹn thùng trổ thành trái non dễ thương, ỏng a theo sợi nắng ấm nồng. Than ôi, đời không là mơ, không đơn giản như ta suy niệm.

Đúng vậy! Không gì suôn sẻ như một cộng với một là hai.

Trăm chuỗi đóa hoa yểu điệu, chi chít ôm cành yêu thương, chỉ cầu xin được đi suốt con đường của lứa tuổi thanh xuân. Đó là tạo sinh ra trái ngọt. Nàng hoa mong manh cánh mỏng chẳng khác nào, cùng đi chung lối buồn tủi với con người. Có mấy ai được hưởng trọn vẹn niềm mơ ước của mình bao giờ.

Một ngày bầu trời nổi cơn gió lộng. Bão tố ngập tràn. Gió là chàng lãng tử phiêu linh, rất vô tình. Gió không cần biết ai đang ôm ấp niềm mơ ước gì. Chàng ta cứ ngang nhiên quất hằn nhiều lằn roi oan nghiệt, đánh mạnh vào thân cây táo tàu, chơi vơi đứng giữa trời mưa hạ. Chuỗi đóa hoa li ti tội nghiệp, đã ngậm ngùi ướt đẫm rụng rơi. Cuống gầy gò âm thầm lìa cuộc chơi, bay theo cát bụi trong cơn giông hôm ấy.

***

Những đóa hoa nào còn mạnh mẽ, kiên cường đứng vững chắc trên cành, thì tiếp tục hành trình trổ mã, thành trái tròn trịa. Giây phút hoàn hồn này có khác gì nàng hoa yếu gầy, đã vượt qua sóng gió cuộc đời. Cuối cùng, sức mạnh đã thắng thế. Nàng Hoa yếu đuối thoát ra khỏi bóng đêm nghiệt ngã của một thời điểm điên đảo.

Hai chữ mạnh mẽ là bài học giúp ích nhân sinh vật. Tất cả đều học thuộc nằm lòng, để có thể đứng lên, đi tiếp những bước vững chắc hơn, trong đoạn đời còn lại trước mặt.

Trên cõi đời tạm bợ này, không có gì là trường thọ, và vĩnh cửu với thời gian bao giờ. Theo dòng suy nghĩ bé nhỏ của tôi, bàn chân người chỉ là một dấu chấm li ti hơn hạt bụi trong vũ trụ. Ta không thể nào thắng đôi hia bảy dặm của ông lão thời gian.

Cuộc chạy đua đường trường, ta đành chấp nhận đầu hàng vô điều kiện với thời gian.

Vì sao ?

Sức khoẻ con người luôn giới hạn, và mong manh, chắc chắn phải có điểm dừng. Đây là luật bất biến. Không ai có thể xoay chuyển, hay đi ngược dòng!...

Bạch Liên
OCT 10 - 2024

 

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 49.4% Viet Nam
United States of America 22.9% United States of America
Italy 10.5% Italy
Germany 8.5% Germany
Canada 2.6% Canada
Australia 1.4% Australia
France 1.0% France

Total:

68

Countries