"Đem đại-nghĩa để thắng hung-tàn. Lấy chí-nhân mà thay cường-bạo." ** Bình Ngô Đại-Cáo **

Tìm Mạch Nước

   California là tiểu bang có khí hậu ôn hòa rất thích hợp cho việc trồng rau xanh và hoa quả. Có thể nói, Cali là nguồn cung cấp rau tươi gần như phân nửa tổng sản lượng cần thiết cho nhu cầu trong toàn nước Mỹ.

   Sáng nay, tôi tò mò đọc một bài viết cùng hình ảnh kèm theo trên màn ảnh nhỏ của trang mạng tin tức mỗi buổi sáng. Kỷ niệm mười mấy năm gần đây cho tôi nguồn ý để viết vài giòng vui vui với đề tựa “Tìm mạch nước”.

   Từ khi mở mắt chào đời, tôi chưa bao giờ biết người ta có thể đi loanh quanh trên mặt đất khô cằn, hoang vu không người ở để dọ dẫm tìm ra một mạch nước ngầm nằm sâu dưới lòng đất bằng một phương pháp đơn giản mà không cần máy đo cầu kỳ, tinh vi.

   Những năm tháng còn loay hoay cắp sách đi học ở quê nhà thì tôi không có cơ duyên nào để biết, để nhìn thấu tận dưới lớp đá sỏi, nơi đâu có giòng nước trong vắt, sạch sẽ đang âm thầm luân lưu. Môn địa lý rất thú vị khi tôi được học về đất đá, những chuyển động của trái đất là nguyên nhân tạo nên dãy núi lởm chởm chập chùng. Những giòng nước tiềm ẩn dưới lớp đá hay đất sét sẽ hợp nhau tạo thành mạch nước hiền hòa, ung dung chảy. Ở tận cùng của vật chắn cản ngăn là triền vách núi thì giòng nước trong veo đó buông mình tạo thành con suối.

   Sau bao năm trôi dạt đến xứ người, tôi may mắn có cơ hội nhìn tận mắt và cùng đi lang thang với một vị nhiều kinh nghiệm về việc “tìm mạch nước” trong khoảnh đất mà tôi muốn đào cái giếng. Giếng xứ người hoàn toàn khác lạ so với cái giếng ở quê xưa vì miệng giếng có đường kính chỉ gần khoảng gang tay mà thôi nên được gọi là “giếng đóng”. Còn ở quê nhà thì miệng giếng to rộng nên ta gọi là “giếng đào” vì người phải chui xuống sâu, cặm cụi đào xới, mang đất lên...

   Tôi chỉ trố mắt từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác vì điều tôi trông thấy quá kỳ diệu! Trên hai tay, vị này cầm hai que sắt, cứ đi từ từ chầm chậm, lòng vòng trong phần đất. Bỗng dưng, hai que sắt rung rung và lúc lắc, giao động đưa qua đưa lại.

   Quá đổi thần bí trong tầm mắt của tôi vì từ nhỏ tới lớn, tôi chưa bao giờ thấy được một sự rung động tự nhiên từ hai que sắt như vậy. Sau vài vòng đi tới rồi lại đi lui, vị này chỉ điểm và cho biết nơi đâu là vị trí tốt nhất để đặt máy khoan. Máy cứ rè rè nổ cho đến khi nào nước phún lên mặt đất. Vị này hứng nước bắn ra và cho biết, mạch nước ở trong lòng đất với độ sâu này sẽ cho tôi bao nhiêu gallons trong một giờ.

   Sáng nay, vô tình đọc bài viết kèm theo hình ảnh hai que sắt quá quen mắt, tôi chợt nhớ đến kỷ niệm năm nào nên vội vàng ghi vài giòng thú vị. Kỷ niệm của một lần hiếu kỳ, tôi theo dõi sự việc từ A đến Z để biết được cách tìm mạch nước.

   Bây giờ, mỗi lần chạy xe ngang phần đất trống không, nhìn thoáng qua, tôi vui vui trổ tài làm thầy bói đoán mò để định điểm chốt nào trên miếng đất đó “có mạch nước” mà không cần hai que sắt.

   Tôi chỉ cần nhìn vài cây mọc hoang quanh quẩn đâu đó, hàng cây buồn lặng im đứng thẩn thơ với tàn lá xanh lao xao giữa khung trời vắng bóng người, chỉ có gió và mưa làm bạn từng ngày trôi qua.

Bạch Liên

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 49.4% Viet Nam
United States of America 22.9% United States of America
Italy 10.5% Italy
Germany 8.5% Germany
Canada 2.6% Canada
Australia 1.4% Australia
France 1.0% France

Total:

68

Countries