"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Đi Giữa Chiều Mưa Nhớ Quá Sàigòn

 

Tôi đi dưới làn mưa đông bắc Mỹ

Lòng bâng khuâng chạnh nhớ phố phường xưa

30 năm! Tưởng chừng như vạn kỷ

Sàigòn ơi! Buồn biết nói sao vừa!?

 

Mưa viễn xứ như Trời rưng rức khóc

Hạt lâm lý cứ quấn quýt...tự tình!

Mưa nhẹ rơi dịu dàng vương trên tóc

Cho nặng hồn mềm trên bước phiêu linh.

 

Gió thì thầm qua hàng cây, kẽ lá

Như những lời tình gợi nhớ bên tai

Cánh thời gian dài quá nửa vòng quay

Làm sao biết Sài gòn mưa hay nắng?!

 

Sầu vạn dặm gọi mưa bay thầm lặng

Đọng trên tay những giọt vắn, giọt dài

Nhớ Sài gòn hay nhớ bóng hình ai

Mà hiu hắt cõi lòng như... cổ mộ!?

 

Nhớ tất cả những quán hàng, góc phố

của một thời mộng mị, yêu thương

Nhớ Bạch Đằng bồi hồi con sóng vỗ

Hòa gió ngàn phương trỗi điệu lưu trường.

 

Mưa rã rích buông màn sương trầm lắng

Chốn viễn phương tìm đâu góc Brodard?!

Làm sao thả mắt nhìn qua khung kính

Gọi cà phê, nhìn phố xá lại, qua!?

 

Tưởng tượng đi trên Pasteur, Lê Lợi

Ghé Pôle Nord ngồi đồng suốt buổi trưa

Nhấp ly kem, phóng mắt qua Nguyễn Huệ

Nhìn Kiosque số 2, nhớ một tối giao thừa.

 

Thì cũng đành gởi hồn về cố quốc

trong miên man đồng vọng của giấc Hời

Thèm lang thang trên phố lúc mưa rơi

để trao gửi cho Sàigon lời tâm sự.

 

Không có tôi Sài gòn vẫn " ...muôn năm cũ "

Không có Sài gòn, tôi như kẻ mộng du

Như cánh thiên di lạc lõng giữa mây mù

Tìm lây lất ánh hạo quang Hồng Lạc.

 

Trời đông bắc mưa vẫn rơi bàng bạc
Phố lên đèn, ngày cũng sắp hoàng hôn

Đếm bước độc hành, nghe hồn man mác

Đi giữa chiều mưa nhớ quá Sàigòn!

 

Huy Văn

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 49.5% Viet Nam
United States of America 22.9% United States of America
Italy 10.5% Italy
Germany 8.5% Germany
Canada 2.6% Canada
Australia 1.4% Australia
France 1.0% France

Total:

68

Countries