"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Gửi Người Sài Gòn

Em mê con phố Sài Gòn
Cơn mưa bất chợt có còn như xưa
Như thời mình đã đón đưa
Cùng nhau đếm bước dưới mưa đi vể
Bờ vai khắng khít cận kề
Tay cầm dù nhỏ không hề rời tay
Ngoài trời lất phất mưa bay
Trong lòng hai đứa đắm say men tình

Em ơi nắng xuống thình lình
Sài Gòn bụi xoá bóng hình hai ta
Con đường mình đã đi qua
Lung linh giọt nắng cũng xa mặt trời
Mưa tuôn cuốn mất một thời
Nắng rơi đốt cháy tuổi đời xuân xanh
Đường về mỗi lúc mong manh
Giọt sầu rơi rụng vây quanh lối mòn

Em ơi đêm ở Sài Gòn
Ánh trăng mười sáu có tròn không em
Như thời gần gũi ấm êm
Cùng nhau dạo mát dưới đêm trăng rằm
Đời ta theo cuộc thăng trầm
Hai đầu nỗi nhớ gọi thầm tên nhau
Mất rồi hò hẹn ngày xưa
Chỉ còn chua xót thương đau trong lòng

Em ơi chim đã vào lồng
Sài Gòn vắng bóng bông hồng sắc hương
Một người nặng nợ gió sương
Nửa đời mang kiếp tha phương không nhà
Sài Gòn đêm với trăng ngà
Nắng nhanh, mưa vội đậm đà tình thân
Ai còn nhớ đến cố nhân
Ai đi tìm mãi dấu chân Sài Gòn

Đỗ Hữu Tài
(Nov.3 - 2014)