Chuyện Về Một Sợi Khói
Sợi khói kia
Bất thình lình
Chia hai nẻo nhớ
Mang tình nhân đôi Cà phê nào biết lẻ loi
Luồn từng nồng ấm
Trong bồi hồi...
Mong.
Nét môi
Gối sóng
Tình nhân
Đêm xanh biêng biếc
Xích gần yêu thương
Câu thề
Sợi khói
Nhẹ vương
Mộng từ tiền kiếp
Náu nương luân hồi
Gương tình khúc khích ghép đôi
Thiên thanh thả nhẹ một trời tóc tơ!
Tương Giang