"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Muốn

Muốn kể anh nghe chuyện vui buồn
Mỗi ngày tâm sự chuyện mông lung
Chuyện nắng, chuyện mưa, chuyện lạnh lùng
Mà anh chẳng đọc… thấy não nùng!

*

Mong nhận điện thư anh gửi đến
Nhưng thư chẳng thấy, thấy buồn tênh!
Diễn đàn hai đứa sao lạnh vắng?
Bệnh, ho hung hắng, nhớ mông mênh!

*

Muốn trách, muốn than nhưng lại thôi
Đâu có gì đâu phải ỉ ôi?
Tình mình nhẹ hửng như sương khói
Thương à… chỉ chót lưỡi đầu môi!

*

Muốn gửi đến anh thư mỗi ngày
Nhưng nhận ra ngay mối tình này
Tưởng là thắm thiết mà chẳng phải
Mối tình trên ảo chóng tàn phai!

*

Lảo đảo, lao chao cũng thế thôi
Tình yêu nào rồi cũng pha phôi
Chẳng buồn đâu ạ vì biết trước
Uống cạn nha anh chén ly bôi

*

Muốn lắm, còn thèm, còn ước muốn
Mà nào có được nên em buồn
Cũng tại đường tu còn vụng dại
Nên còn tham ái rước bi ai

*

Muốn lắm, nhiều điều em muốn lắm!
Muốn yêu, muốn ghét… muốn trăm năm
Muốn quên không nhớ.. mà khó quá?
In hết thơ ra lót chỗ nằm!

Quách Như Nguyệt