"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Nơi Chỗ Ngồi Cuối Lớp

(Xóm nhà lá)

- Thân tặng nhóm bạn cà phê cuối tuần của bạn hữu
Ngọc Phượng. Thân tặng tất cả bạn hữu thuộc diện
"cư dân xóm nhà lá" của thời đi học.

Học hành theo kiểu trời với đất
mà học trò là quỷ hạng ba (1)
Ai làm người chưa từng đi chân đất
sao yêu đời bằng đăm đắm thiết tha?

Những đứa học trò làm ma làm quỉ
Những thằng người quen làm khỉ làm hề
Những nỗi yêu đời bằng hết đam mê
tất cả...
Từ tháng năm thênh thang nơi chỗ ngồi cuối lớp.

oOo

Cái chỗ ngồi như sẵn dành kiếp trước
Hơi hướm thân quen chẳng thể sai lầm
Xóm nhà lá vẫn muôn đời thậm thượt
gần gũi sao từng khuôn mặt cư dân.

Cái chỗ ngồi vẫn luôn đầy ma lực
Hớp hồn tôi ở mỗi buổi tựu trường
Dù không phải là học trò biếng học
Tôi thèm dành một chỗ thấy mà thương.

Dãy nhất, dãy nhì... dãy bàn gần đó
Sẽ dễ rơi vào tầm ngắm Thầy Cô
Muốn lo ra hay chuyện trò to nhỏ
Dãy cuối cùng chính là chỗ ước mơ.

Những giờ học khô khan hay thú vị
Xóm nhà lá vẫn không ngớt lao xao
Học đường sẽ giống như nhà tu kín
Nếu ma quỉ hạng ba,
không phá phách bày vẽ chuyện tầm phào.

oOo

Thời tiểu học tôi ham ngồi cuối lớp
Vì mê chơi, không khoái chuyện học hành
Năm năm học, năm nào không đội sổ
cũng coi như nhờ phước đức giữ thân.

Vào trung học tôi khá hơn một chút
Vẫn mê chơi nhưng bớt ngại học hành
Mấy năm đầu nhờ ơn trời lộc đất
nên bỗng nhiên tôi tấn tới rất nhanh.

Nơi cuối lớp tôi thích ngồi, không đổi
Vẫn bạn bè xóm nhà lá cư dân
Thêm bạn mới nơi xóm nhà gạch, ngói
gộp chung thành tình bè bạn rất thân.

Quỷ hạng ba vẫn bày trò nghịch ngợm
Vì đâu ai muốn khoác áo nhà dòng
Bè bạn tôi thường ngấm ngầm phá phách
Tôi yên bình chỗ cuối lớp trú thân.

Rồi bất chợt một ngày tình tìm đến
Chiếm hồn tôi bằng khổ nạn tương tư
Chỗ cuối lớp biến thành nơi ẩn nấp
Để tôi thả hồn đắm đuối mộng mơ.

Để tôi tập tành lẩn thẩn làm thơ
Ba năm cuối cùng của thời trung học
Tình một cõi như chỗ ngồi cuối lớp
Tình mênh mang ...
Cái học của tôi tuột dốc đổi dời.

oOo

Tình thay đổi cũng như đời thay đổi
từ hơn thua được mất của kiếp người
Nơi cuối lớp tôi thích ngồi, không đổi
giữ trái tim còn trẻ nít mãi thôi.

Tôi cất dấu nơi chỗ ngồi cuối lớp
Trời mộng mơ thuở mới lớn yêu người
Thuở ngơ ngác nghe hồn mình chớm ngợp
Trên môi em vừa thoáng nở nụ cười.

Tôi cất dấu nơi chỗ ngồi cuối lớp
Nhiều mông lung mà không phải mông lung
Xóm nhà lá vẫn bạn bè hết mực
bao nhiêu năm vẫn tay bắt mặt mừng.

Tôi yêu lắm tính hài hòa vui sống
Và tình người không bày vẽ se sua
Bè bạn hết, nghèo giàu không cần biết
Chuyện nghĩa nhân,
sao lại đem tài lộc để so bua?

Tôi cất dấu nơi chỗ ngồi cuối lớp
Chuyện một thời còn giữ đến hôm nay
Bè bạn cũ, nhiều cái đầu bạc trắng
mà mắt môi còn đậm nét mê say.

Tôi cất dấu nơi chỗ ngồi cuối lớp
Chuyện một thời còn giữ đến hôm nay
Nếu nhìn lên để ngẫng đầu mà sống
thì sắt se chung phận sớt chia này.

Hư Hao
02.2016

 (1) Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò