"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Lưu Luyến

 

Níu trời, kéo ngược vòng quay

Rượu không dỗ được giấc bàng hoàng say

Chập chờn trong khói thuốc bay

Thoáng hư không nối tháng ngày đảo điên

Trong tôi một cõi ưu phiền

Đem ngàn trùng đặt giữa miền nhân sinh

Dặm dài bước mỏi, đau tình

Trái tim trầm tích ẩn mình vào thơ

Bước em nở cánh hoa mơ

Đường tôi héo những mong chờ quẩn quanh

Xa rồi giấc mộng ngày xanh

Nhìn qua, ngó lại...không đành quên nhau

Như sân ga nhớ con tàu

Lòng tôi như thể cau, trầu thiếu vôi

Mơ hoa nay đã xa rồi

Nhạt màu kỷ niệm, bóng đời cũng phai

Gọi trăng soi bóng đêm dài

Gom từng cánh mộng, thắp hoài nến mơ

Ứơc gì ngân mãi dây tơ

Cho cung đàn vượt bến bờ đại dương

Nối hồn quê đến tha phương

Nối tình viễn xứ cho vương vấn lòng

Đường mây nâng cánh phiêu bồng

Lối về thăm thẳm nửa vòng cuồng quay

Tình ơi! Xin giữ lại đây

Người ơi! Xin gửi tháng ngày vắng xa

Đời như mây khói nhạt nhòa

Cho lưu luyến mãi bóng tà dần trôi

Huy Văn

Lebanon, PA 1995