"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Đêm Nằm Vẫn Nhớ Âm-Thầm

Tôi nào đâu muốn như vậy
mình xa đã bốn mươi năm
với bao nhiêu là kỷ-niệm
đêm nằm vẫn nhớ âm-thầm.

Đêm nằm vẫn thương da-diết
ngày xưa Em đến thăm tôi
khi về, bồi-hồi không dứt
Em quên để lại nụ-cười.

Sao tôi vẫn còn ray-rứt
đêm nằm vẫn nhớ âm-thầm
thôi, Em hãy quên đi nhé
ngày xưa ước-nguyện trăm năm.

Hà-Việt-Hùng