Đêm Nằm Vẫn Nhớ Âm-Thầm
Tôi nào đâu muốn như vậy
mình xa đã bốn mươi năm
với bao nhiêu là kỷ-niệm
đêm nằm vẫn nhớ âm-thầm.
Đêm nằm vẫn thương da-diết
ngày xưa Em đến thăm tôi
khi về, bồi-hồi không dứt
Em quên để lại nụ-cười.
Sao tôi vẫn còn ray-rứt
đêm nằm vẫn nhớ âm-thầm
thôi, Em hãy quên đi nhé
ngày xưa ước-nguyện trăm năm.
Hà-Việt-Hùng